Cười một phát 8: QUAN HỆ XÃ HỘI

Đêm ấy, anh ta bắt đầu việc khai lý lịch theo mẫu. Về các mục: họ tên, quê quán, quốc tịch, trình độ văn hóa... anh ta khai rất nhanh. Nhưng đến mục "quan hệ gia đình", anh ta bắt đầu cắn bút suy nghĩ. Đã định không ghi vào bản khai, vì ghi vào ngại quá, nhưng nhớ lời trưởng phòng Tổ chức là "không được dấu diếm" nên anh ta đặt bút khai luôn: "Quan hệ gia đình: Một tuần 4 phát".

Nhận chỉ thị của Giám đốc công ty, trưởng phòng Tổ chức cán bộ đến gặp cán bộ người dân tộc thiểu số:

- Này ông ơi. Giám đốc cho tôi đến gặp để thông báo cho ông một việc. Đó là, sắp tới lãnh đạo sẽ bố trí ông phụ trách một phòng của công ty. Vì năng lực của ông, mà cũng là cơ cấu... vì ông là dân tộc thiểu số mà. Ông thấy thế nào?

- Ô, thế à? Thế thì tôi cảm ơn các ông lắm.

- Nhưng ông bình tĩnh cái đã. Có điều, giám đốc dặn đi dặn lại và tôi cũng cần phải nhắc ông rằng, khi khai lý lịch, ông phải khai hết, khai tất cả, đừng dấu diếm điều gì. Nếu dấu diếm mà bị phát hiện thì... không được làm lãnh đạo đâu.

- Thế à? Tôi sẵn sàng. Và sẽ khai hết mà.

Trao đổi xong, trưởng phòng Tổ chức đưa mẫu tờ khai cho cán bộ nọ rồi về.

Đêm ấy, anh ta bắt đầu việc khai lý lịch theo mẫu. Về các mục: họ tên, quê quán, quốc tịch, trình độ văn hóa... anh ta khai rất nhanh. Nhưng đến mục "quan hệ gia đình", anh ta bắt đầu cắn bút suy nghĩ. Đã định không ghi vào bản khai, vì ghi vào ngại quá, nhưng nhớ lời trưởng phòng Tổ chức là "không được dấu diếm" nên anh ta đặt bút khai luôn: "Quan hệ gia đình: Một tuần 4 phát". Tiếp đó là mục "Quan hệ xã hội", anh ta lại càng lúng túng hơn và nghĩ "sao lại bắt mình khai cả chuyện... này chứ? Người ta đang dấu đi chả được, đằng này... ". Cũng định không khai, nhưng lời trưởng phòng Tổ chức lại văng vẳng bên tai: "không được dấu diếm" nên anh ta đặt bút ghi: "Quan hệ xã hội: Tuần 2 phát". Rồi anh ta thở dài, nghĩ: "may mà họ không yêu cầu mình nêu rõ tên tuổi, địa chỉ của người mình đã quan hệ".

Hôm sau, đem bản khai lý lịch này đưa cho Trưởng phòng tổ chức, anh ta vẫn còn ngại nên gãi đầu gãi tai... Trưởng phòng Tổ chức đọc tới đoạn này bỗng há miệng, trợn mắt và cười sằng sặc bởi sự thật thà tới mức... kỳ cục, ngô nghê của anh cán bộ nọ...

Phạm Xuân Đào