Dani Alves và giá trị tấm huy chương Olympic

Nếu bóng đá đỉnh cao là cuộc hành trình, Dani Alves là một trong những người chinh phục giỏi nhất.

Alves đã giành 43 danh hiệu tập thể. Anh vô địch từ Tây Ban Nha sang Italy, đến Pháp rồi quay về Brazil. Hậu vệ này chơi cho những đội bóng lớn nhất châu Âu (PSG, Barca, Juventus), giàu truyền thống bậc nhất Brazil (Sao Paulo).

Cựu cầu thủ Sevilla cũng mang về thành công cho đội tuyển quốc gia Brazil. Alves đang là cầu thủ giành nhiều danh hiệu nhất bóng đá thế giới.

Ở tuổi 38, hậu vệ người Brazil nuôi hy vọng dát thêm vàng trên con đường vinh quang của mình. Đó là tấm huy chương Olympic.

Alves là thủ lĩnh của Olympic Brazil ở Thế vận hội mùa hè 2020. Ảnh: Reuters.

Lời mời gọi

Andre Jardine, HLV trưởng Olympic Brazil ở Tokyo 2020, có chiến lược thông minh khi tiếp cận Alves. Ông nói với Alves rằng sự nghiệp của cầu thủ này còn thiếu một thứ.

Năm 2016, Alves không có mặt trong đội hình Brazil giải cơn khát vàng Olympic trên quê nhà. Người chinh phục vẫn thiếu mảnh ghép cuối. Alves không thể cưỡng lại sức hút từ lời mời của Jardine, vị HLV hơn anh 3 tuổi.

Thuyền trưởng của Olympic Brazil tại Tokyo đặt niềm tin lớn vào lão tướng 38 tuổi. Với nguồn lực và truyền thống của mình, bóng đá Brazil luôn là ứng viên hàng đầu ở mỗi giải đấu họ tham gia. Olympic Tokyo không là ngoại lệ.

Tất nhiên, kỳ vọng lẫn khao khát của người Brazil dành cho đội Olympic của họ không còn giống 5 năm trước. Thay vì Neymar, ngôi sao lớn nhất nền bóng đá, Olympic Brazil giờ đây có Richarlison hay Reinier, những cầu thủ trẻ đang đi tìm chỗ đứng ở lục địa già.

Jardine cũng gọi 3 cầu thủ quá tuổi (U23) cho giải đấu lần này. Trung vệ Diego Carlos (28 tuổi, đang chơi cho Sevilla) và thủ môn Santos (31 tuổi, đang chơi cho Athletico Paranaense) không có tầm ảnh hưởng lớn như Alves.

Tấm băng đội trưởng của đội được trao cho Alves. Nhiệm vụ của cựu sao Juventus là lãnh đạo một tập thể non trẻ bảo vệ tấm huy chương vàng Olympic.

Phần còn lại của đội bóng tôn trọng Alves vì anh là người chiến thắng, chiến binh kỳ cựu, người chinh phục với đầy ắp những trải nghiệm. Đó là cách Jardine muốn vận hành đội bóng.

HLV này đã yêu cầu LĐBĐ Brazil triệu tập những cầu thủ trẻ hay nhất như Rodrygo, Militao hay Vinicius. Với tư cách một nền bóng đá lớn, Brazil không đến Olympic để đá cho vui.

Tuy nhiên, nhiều CLB chủ quản đã từ chối Jardine dựa vào quy định của FIFA. Vì Brazil đã vô địch Olympic 2016, nên các cầu thủ cũng không sẵn sàng thi đấu ở Thế vận hội "bằng mọi giá".

Nhưng với Alves, khi đã bước sang thập niên thứ ba thi đấu chuyên nghiệp, anh muốn trải nghiệm cảm giác đại diện cho quốc gia tranh tài ở ngày hội thể thao lớn nhất hành tinh.

Người ta không cần đặt dấu hỏi về động lực thi đấu của Alves tại Olympic. Hậu vệ sinh năm 1983 đã cố gắng duy trì phong độ đỉnh cao kể từ khi rời PSG về quê nhà Brazil thi đấu vào năm 2019.

Alves vô địch Copa America trong năm đó. Hai mùa qua, Alves vẫn là trụ cột của Sao Paulo. Chỉ có chấn thương mới ngăn hậu vệ này thi đấu ở Copa America vừa qua.

Bằng việc tham dự Olympic Tokyo 2020, Alves muốn chứng tỏ sự bền bỉ của mình. Hậu vệ này tham vọng kết thúc sự nghiệp bằng việc dự World Cup 2022.

"Thử thách ở Olympic tạo động lực cho tôi", Alves nói trên New York Times. "Thế vận hội thật kỳ diệu. Thật xúc động khi nghĩ về nói, khi được đại diện cho đất nước, cho người dân. Olympic là giải đấu thật sự đáng kinh ngạc".

Neymar khóc sau khi giúp bóng đá Brazil lần đầu giành HCV Olympic. Ảnh: Reuters.

Ý nghĩa tấm huy chương

Cảm giác của Alves cũng là thứ mà Lionel Messi hay Neymar từng trải qua. Trước khi khóc ở Maracana vào giữa tháng này, tấm huy chương vàng Olympic Bắc Kinh 2008 là danh hiệu lớn nhất Messi mang lại cho quê hương Argentina.

Năm đó, Messi xin Barca cho phép anh tham dự Thế vận hội. Pep Guardiola là người có tiếng nói quyết định, và ông không thể từ chối. "Ông ấy bảo nếu tôi quyết tâm như vậy, CLB không có lý do gì để từ chối", Messi nhớ lại.

Guardiola hy vọng Messi có trạng thái tâm lý hưng phấn sau khi giúp Argentina giành vinh quang Olympic. HLV xứ Catalonia đã đúng. Messi cùng các đồng đội giành vàng ở Bắc Kinh, rồi anh trở lại giúp Barca tạo ra mùa giải 2008/09 đặc biệt trong lịch sử.

Neymar khóc sau khi đá quả luân lưu quyết định giúp Olympic Brazil thắng Đức trong trận chung kết. Với việc đã thất bại ở Copa America 2021, HCV Olympic 2016 vẫn là vinh quang duy nhất mà Neymar trực tiếp mang lại cho quê hương.

Trước mỗi kỳ Thế vận hội, việc các liên đoàn triệu tập cầu thủ dự môn bóng đá nam luôn gây tranh cãi và xung đột.

Nhiều quốc gia không bị cám dỗ bởi tấm huy chương để triệu tập tất cả ngôi sao giỏi nhất trong đội tuổi Olympic. Thực tế là họ có muốn cũng không được, bởi các CLB luôn muốn bảo vệ cầu thủ, tài sản có giá trị nhất của họ.

Tây Ban Nha có thể là một ngoại lệ. Luật thể thao nước này quy định các CLB Tây Ban Nha không có quyền từ chối quyết định triệu tập cầu thủ LĐBĐ nước nhà. HLV Ronald Koeman giận dữ khi Pedri dự Olympic.

Bên cạnh Pedri, Tây Ban Nha mang đến Nhật Bản nhiều trụ cột của ĐTQG như Dani Olmo, Unai Simon, Mikel Oyarzabal, Eric Garcia hay Pau Torres. Tất cả họ đều đã cày ải ở Euro 2020.

Không đội nào khác ở Olympic Tokyo 2020 sở hữu đội hình với nhiều tài năng và giàu kinh nghiệm thi đấu như Tây Ban Nha. Bóng đá Nhật Bản chuẩn bị cho Olympic 2020 từ nhiều năm trước. HLV trưởng ĐTQG cũng là người dẫn dắt đội Olympic.

Tottenham đồng ý cho Son Heung-min dự Olympic Tokyo với suất cầu thủ quá tuổi. Đến cuối cùng, HLV trưởng Olympic Hàn Quốc không gọi Son vì muốn giảm tải cho anh sau mùa giải khốc liệt.

Những tranh cãi về tính chính danh của tấm huy chương Olympic vẫn tồn tại. Bóng đá, với Euro hay World Cup luôn tự tạo cho mình một thế giới khác ngoài Olympic.

Aguero và Messi ăn mừng HCV Olympic Bắc Kinh 2008. Ảnh: CGTN.

Tuy nhiên, ai dám chắc trong tương lai mọi thứ sẽ không thay đổi? Golf và quần vợt đã chấp nhận vị thế mới của hai bộ môn này tại Olympic.

Rory McIlroy là người cầm cờ cho đoàn thể thao Bắc Ireland trong lễ khai mạc Olympic Tokyo.

Novak Djokovic không giấu nổi sự tự hào khi đại diện cho đoàn thể thao Serbia tranh tài trên đất Nhật. Bất chấp có nhiều chuyên gia đã khuyên anh nên bỏ Olympic để tập trung cho US Open khởi tranh vào cuối tháng 8.

Khi Abby Wambach, cựu tiền đạo lừng danh của đội tuyển nữ Mỹ, phát hành một cuốn sách về khả năng lãnh đạo vào năm 2019, cô ấy chọn xuất hiện trên trang bìa với tư cách người từng hai lần giành huy chương vàng Olympic, chứ không phải nhà vô địch World Cup.

Tất nhiên, lựa chọn của Wambach còn có thể phụ thuộc vào nỗ lực quảng bá cuốn sách đến những người yêu thể thao nói chung chứ không chỉ là bóng đá.

Người Mỹ vẫn gọi bóng đá là "soccer" chứ không dùng "football" như phần còn lại của thế giới. Olympic với họ vẫn là nơi phô diễn sức mạnh và vị thế của quốc gia.

Bên cạnh đó, môn bóng đá nữ ở Olympic cũng là sân chơi của các ĐTQG, vị thế nó danh giá không kém World Cup.

Tuy nhiên, nếu bạn hỏi Messi hay Neymar về những vinh quang họ cảm thấy tự hào, tấm HCV Olympic chắc chắn có vị trí trang trọng.

Messi thừa nhận điều này trong một cuộc phỏng vấn cuối tháng 5, trước thềm Copa America. Danh hiệu an ủi Neymar lớn nhất lúc này có lẽ là HCV Olympic Rio 2016, khi anh dẫn dắt nền bóng đá giải cơn khát.

Nếu giành vàng Olympic Tokyo, Alves sẽ tự phá kỷ lục danh hiệu của bản thân trong lần đầu tiên dự Olympic. Không gì ngọt ngào hơn điều đó.

Chính vì thế, vinh quang Olympic - trong mắt nhiều cầu thủ bóng đá hàng đầu - vẫn có giá trị đặc biệt.

Olympic Brazil - Bờ Biển Ngà: Trọng tài rút 2 thẻ đỏ Douglas Luiz (Brazil) và Eboue Kouassi (Bờ Biển Ngà) bị truất quyền thi đấu trong trận hòa 0-0 ở bảng D môn bóng đá nam chiều 25/7.

Hồng An