Ca sĩ Lê Bảo Bình: 'Tôi sợ sự bàn tán về mình'

Tôi nghĩ mình may mắn

+ Năm qua dù dịch Covid- 19 có làm nhiều người "lao đao" nhưng các sản phẩm của anh như: Thích thì đến, Níu duyên... vẫn nhận được sự quan tâm của khán giả, thậm chí lên Top ở các trang nghe trực tuyến. Theo anh vì sao?

- Tôi nghĩ một phần cũng là may mắn. Vừa qua dịch nên các ca sĩ cũng ít ra sản phẩm mới, nên âm nhạc của tôi dễ dàng hơn trong việc tiếp cận khán giả. Bởi vì khi không có quá nhiều ca khúc, khán giả có thể cũng không có nhiều lựa chọn. Tôi cho rằng, gu âm nhạc của mình hợp với khán giả nên nhiều người nghe. Tôi thấy vui vì nhiều khán giả thuộc và hát những ca khúc của mình. Năm qua, không riêng gì tôi và nhiều nghệ sĩ lớn bị ảnh hưởng nhiều đến việc biểu diễn do dịch Covid- 19 nhưng ai cũng cố gắng. Mong rằng dịch bệnh qua nhanh để chúng ta trở lại cuộc sống bình thường.

+ Hỏi thật, dù các sản phẩm anh làm đều lọt vào top trending nhưng lại không được đánh giá cao về nghệ thuật, anh có suy nghĩ về điều này?

- Cũng không có gì buồn cả. Tôi chưa bao giờ vỗ ngực về mình. Tôi không phải người được đào tạo bài bản về âm nhạc. Tôi cũng không dám nhận âm nhạc mà mình theo đuổi là cái gì đó cao siêu, chất lượng. Tôi chỉ đơn thuần là phục vụ khán giả. Tôi thậm chí cũng không dám nhận mình là ca sĩ hay người nổi tiếng.

Tôi theo đuổi như vậy rồi may mắn có tiếng tăm mà thôi. Gia đình tôi không ai theo nghệ thuật, bố mẹ chỉ kinh doanh ở quê, nên tự lực tôi vươn lên như vậy là được rồi.

+ Khi nghe anh chia sẻ, người nghe cảm nhận anh rất thờ ơ về sự nổi tiếng?

Tôi sợ đám đông. Sợ sự bàn tán về mình. Tôi chưa bao giờ mưu cầu sự nổi tiếng. Tôi cứ chăm chỉ làm nghề thôi. Nhiều người gọi tôi là ca sĩ hội chợ. Họ bảo, nhạc của tôi là nhạc thị trường. Thôi kệ, mình cứ làm nghề và có khán giả là vui rồi. Tôi không phân biệt nhạc nào là sang, là sến, chỉ có âm nhạc có đi vào lòng khán giả thôi. Cũng như nhiều năm trước, nhiều người dè bỉu khi có người nghe nhạc vàng, nhạc Bolero, nhưng bây giờ là trào lưu. Nhiều thứ cũng khó nói lắm.

+ Chuyện hình xăm không có gì là xấu nhưng đôi khi người ta lại có thành kiến với điều đó, anh đón nhận điều này thế nào?

- Cũng có người bảo trông tôi "hầm hố", nhìn như giang hồ khi xăm hình, họ còn bĩu môi "đúng kiểu ca sĩ hội chợ". Nếu ai đã từng tiếp xúc với Lê Bảo Bình thì sẽ bất ngờ. Thậm chí, với người lạ tôi còn rất nhút nhát. Tôi là một người làm việc chăm chỉ, không chơi bời như hình ảnh mọi người tưởng tượng. Hình xăm cũng là sở thích chứ nó không nói lên bản chất của con người. Âm nhạc của tôi cũng nhẹ nhàng, không "đao to búa lớn", nghe ca khúc tôi hát mọi người cũng hiểu một phần tính cách của tôi như nào. Tôi không phải là người nổi tiếng. Tôi vẫn đi ngồi lê la vỉa hè, nói chuyện này chuyện nọ. Tôi không sang chảnh và biết vị trí của mình ở đâu.

Ca sĩ Lê Bảo Bình

Tôi biết vị trí của mình là ở đâu

+ Nhờ những bài hot mà cát xê của anh tăng chóng mặt?

- Thu nhập của tôi cũng được. Tôi có thể sống thoải mái, tôi đã mua được nhà, được xe và chăm lo cho vợ con, bố mẹ. Tôi thường hát ở sự kiện, bar và vũ trường. Hát hết tỉnh này sang tỉnh khác. Vũ trường thì mỗi tối tôi chỉ hát 20-30 phút. Tôi không biết tại sao nhưng các chủ vũ trường, bầu show luôn nói rằng khán giả ở đó rất thích nhạc của tôi và yêu cầu tôi đến. Số tiền cát - xê thì tôi xin giữ bí mật nhưng cũng làm hài lòng cả tôi và bầu sô.

+ Hát ở quán bar anh có sợ mình bị mang tiếng không, vì nơi đó xô bồ lắm?

- Tôi hát ở những quán bar "sạch", có khán giả văn minh và biết thưởng thức âm nhạc. Bar là loại hình phổ biến trên thế giới, là nơi giải trí của nhiều người. Có nhiều quán bar "núp bóng", nhưng không phải nơi nào cũng như vậy. Thường thì khi hát xong, tôi sẽ về luôn. Không giao lưu hay nói chuyện ở đó.

Tôi nghĩ, mình không thuộc về showbiz nên không quan tâm họ bàn tán gì về mình. Tôi có lượng khán giả riêng, vì thế, tôi sẽ làm nghề chân chính và phục vụ khán giả của mình.

Xin cảm ơn những chia sẻ của anh!

Nguyệt Cát